Trên đời này, sẽ không có người sở hữu đôi tay đủ nhanh, đủ mạnh để tóm lấy những bất an khi nó còn chưa kịp chạm vào mình, và ném chúng thật xa khỏi cuộc đời, rồi bình yên. Nhưng sẽ có người đủ sâu sắc, đủ can đảm, đủ rộng lượng để bình thản đón nhận lấy nỗi đau, rồi cất giữ lại để xem có dùng được chúng vào việc gì có ích hay không.
Sau khi chiến tranh kết thúc.
– Một cậu bé bước đến hỏi thăm một anh chiến sĩ thương tích đầy mình, xem anh có chỗ nào không đau không?
– Anh mỉm cười, bình thản, chỉ chiếc chân giả của mình và nói “Nó không biết đau, cũng không chảy máu vì nó không sống”
Cảm ngộ chân lý:
Nỗi đau là một phần của cuộc sống. Nên, chỉ những gì không “sống” mới không bị cuộc sống làm đau, làm tổn thương và chảy máu.
Đừng tự biến mình thành cái cốc nước bé nhỏ để nỗi đau khổ ấy tạo thành vị mặn chát mà hãy biến mình trở thành một hồ nước thả trôi mọi phiền muộn, nhẹ nhàng, thong dong….
[perfectpullquote align=”full” bordertop=”false” cite=”” link=”” color=”” class=”” size=””]Bạn có thể xem các bài viết hay tại đây.[/perfectpullquote]