HÀNH TRÌNH CHUYỂN HÓA CUỘC ĐỜI – CÂU CHUYỆN CÔ HOÀNG THỊ PHƯƠNG (Thông qua lời kể cô con gái H’MAI)
Tôi có 1 bà mẹ chính hiệu : Nông dân thuần chủng!
Chánh Kiến khoá 13 tôi và thằng em trai đi học. Con chị lên sân khấu chia sẻ: cả cuộc đời tôi là bản chỉnh sửa phiên bản lỗi của mẹ tôi. Bởi tôi có 1 bà mẹ, tuy là nông dân thôi nhưng rất giỏi, nghị lực lắm, tài giỏi lắm chỉ mỗi 1 cái tội cả cuộc đời chưa biết thế nào là hạnh phúc. Phí phạm cuộc đời vô cùng tận.
Chị em tôi khôn lớn ra trường lập nghiệp bao nhiêu lâu ở Sài Gòn rồi chẳng mong gì chuyện báo hiếu cha mẹ bằng tiền mà chỉ trăn trở một điều là làm sao cho Mẹ hiểu ra: Hạnh phúc là có thật.
Tôi quyết dùng cả cuộc đời mình sống sao cho ra 1 hình tượng truyền cảm hứng cho những người phụ nữ như mẹ tôi cảm thấy rằng: là con gái thật tuyệt! ( Cơ mà tôi cũng biết , còn lâu tôi mới làm cho ra cái cảm hứng ấy). Tôi cứ canh cánh, mẹ đâu có đợi được mình. Đau khổ thật.
Mọi khó khăn , vất vả về thể xác Mẹ tôi chấp hết. Mẹ làm nông mà , lại đầy tham vọng nữa. Mưa nắng , nặng nhọc Mẹ có xá gì đâu. Ham làm , quên ăn là chuyện hàng ngày.
Ừ thì Mẹ mê làm, làm là hưởng thụ cuộc sống, kệ Mẹ đi.
Nhưng cái nỗi thống khổ của 1 người phụ nữ làm quần quật về tinh thần thì thật là khủng khiếp. Đã thế còn dài lê thê ko lối thoát nữa cơ. Thật là trần gian khổ , khổ lắm. Khổ đến mức mà thấy mẹ mà hết khổ là lạ lắm.
Thế mà, ai vừa rồi học Chánh Kiến K16 thì thấy cô nông dân ấy rồi đấy. Gia Đình tôi hôm nay chính thức bước sang thế giới mới.
Bao nhiêu nặng nề trĩu nặng trên đôi vai, trên mái nhà đã bỗng chốc tan thành mây khói trả lại bầu không khí bình yên với khói lam chiều yên ả la đà trên màu xanh mơn mởn của vườn cà phê, hồ tiêu , bơ xoài , mướp bí sau bếp nhà tôi. Mẹ tôi ra vào sao bỗng nhiên nhẹ nhàng tuy ko dịu dàng đâu nhưng bình an lắm , nhẹ nhàng lắm. Mà năng lượng của Mẹ tôi nhiều lắm, ấm cả khu vườn lan sang cả xóm làng luôn.
Bố tôi đi làm về là 2 con chó nó cong đuôi lên ríu rít đón tận ngõ, nó nhảy chồm lên nó quấn quít thân lắm ấy. Thế là ông thả cuốc xuống, đùa giỡn với tụi nó nhìn phát thèm luôn ấy.
Trên thềm nhà có sẵn ca nước ngọt lành mà bà “vợ mới” hiểu ý chuẩn bị. Tỉ năm rồi mới thấy uống nước ngon thế.
Từ hôm nay 4 chị em chỉ mỗi 1 việc nhỏ tí: lo cho gia đình nhỏ của mình nữa thôi. Chẳng phải họp gia đình nữa đâu. Hehe.
Dùng cái từ cảm ơn thôi thì làm sao mà đủ để gửi đến Thầy QuanDcnn TranViet và ngôi nhà BKE đây.
Và đây là TỦ SÁCH mà Hmai quyết định đầu tư tại “ngôi nhà mới” sau khi học chánh kiến về. Mình mong muốn cùng với chồng, với con xây dựng môi trường tam bảo tại gia, cùng nhau tinh tấn rèn luyện 3 gốc rễ TRÍ TUỆ – ĐẠO ĐỨC – NGHỊ LỰC để cuộc sống gia đình ngày càng bình an và hạnh phúc. Chỉ có như vậy mới là cảm ơn chân thành từ tận đáy lòng của mình, của gia đình gửi đến Thầy Trần Việt Quân cùng ngôi nhà BKE. Và Hmai càng hi vọng câu chuyện của gia đình mình, của mẹ mình, của mình như một lời truyền cảm hứng sâu sắc đến những gia đình khác, mong rằng tất cả mọi người đều mạnh mẽ đi tìm hạnh phúc cho gia đình mình vì “hạnh phúc là có thật”.
Hạnh Phúc ở đâu trong đời này ?
Hạnh phúc đắt giá bao nhiêu?
Vốn dĩ HẠNH PHÚC LÀ MIỄN PHÍ. Nhưng đâu đó trong cuộc sống, chúng ta bị chi phối bởi những thử thách mà quên mất rằng hạnh phúc đến từ những điều giản đơn nhất. Và đây là bí quyết giúp cô Hoàng Thị Phương thay đổi bản thân và tìm thấy hạnh phúc thật sự của chính mình tại bke.edu.vn/chanhkien
>> Cùng tham gia viết nên câu chuyện HÀNH TRÌNH CHUYỂN HÓA CUỘC ĐỜI của chính mình với BKE tại nhé!